CHÂN TÂM PHẬT TỬ
*** Hân hoan chào đón các bạn đến với CHÂN TÂM PHẬT TỬ!...***



Join the forum, it's quick and easy

CHÂN TÂM PHẬT TỬ
*** Hân hoan chào đón các bạn đến với CHÂN TÂM PHẬT TỬ!...***

CHÂN TÂM PHẬT TỬ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

3 posters

Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by byphuong Tue Apr 22, 2014 12:12 pm

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Vậy mà cũng chưa yên, hàng ngày có những đoàn khách từ khắp nơi tìm đến với ông để dò la, hỏi han đủ chuyện. Ông Hoàng đơn giản: “Mọi người không nên học theo tui. Đơn giản nhất là hãy sống cuộc sống bình thường, giản dị, hòa hợp với mọi người. Sống có tình thương, bác ái, bao dung với tất cả mọi người quanh mình là tốt rồi, đâu cần gì phải tự hành xác mình”.

VTC News - Với bề dày 22 năm tu luyện, sau 7 tháng không ăn, ông đã ngồi bất động “chết khô” trên đài thiền cao 20 mét. Đến khi người dân phát hiện, ra tay cứu ông đã sống lại và về với đời thường.

Câu chuyện lạ lùng này khiến rất nhiều người từ khắp nơi đã kéo đến nơi ông ở để nghe những câu chuyện hết sức kỳ bí về vị thánh sống này.

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn 1
Ông Nguyễn Thái Hoàng, người cuối cùng tu hành theo kiểu khắc khổ

Loạn lạc nên theo Đạo

Là con độc nhất trong một gia đình Việt kiều hồi hương từ Campuchia, ông Nguyễn Thái Hoàng (SN 1950) sống gần ga Hòa Hưng (Sài Gòn). Ở đó, thời thanh niên ông Hoàng vừa chạy xe 3 bánh vừa đi học xong lớp 12. Thế rồi viên đạn bay lạc vô nhà trong chiến trận tết Mậu Thân 1968 khiến người cha của ông bị gãy xương đùi. Chứng kiến những chuyện đau lòng này nên ông Hoàng đã có tâm tư hướng đạo.

Trước đó, ông từng theo người dì tu học đạo Dừa ở cồn Phụng (nằm ở sông Tiền), vì những biến cố nên ông quyết định về cồn Phụng bái sư học đạo. Thấy con hướng thiện, cha ông sau khi chữa lành vết thương tại Bệnh viện Bình Dân cũng đã cùng mẹ ông từ bỏ cuộc sống bon chen đời thường về cồn Phụng tu tập cùng ông.

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn 2
Dù sống gần những nơi thờ tự, nhưng sau khi xuống núi ông Hoàng không còn lui tới nơi chùa chiền

Người sáng lập đạo Dừa không hề nhận đệ tử, nhưng ai muốn tu lập thì tự nhận mình làm đệ tử. Người đứng đầu “hệ phái” này không nói thành lời, nhưng ông truyền thụ lại cho người muốn tu cái tâm bằng những hành động thực tế. Những phẩm hạnh của người đứng đầu đạo Dừa khiến người có tâm tu mến mộ.
Trước khi bái kiến đạo Dừa, ông Hoàng đã tập tành ăn chay sau những lần theo dì lên chùa, dù từ nhỏ ông sống bình thường như bao nhiêu thanh niên khác. Khi về bái sư, tu tập theo đạo Dừa, chàng thanh niên 18 tuổi này đã mê tít lúc nào không hay. Sau giải phóng (1975), các vị tu hành ở cồn Phụng tản mát, đạo Hoàng (lúc nhập môn các vị đồng tu gọi ông là đạo Hoàng) đi về cụm núi Thất Sơn (An Giang), còn những anh em đồng tu khác đa phần trở về với gia đình của họ.

Hồi ông Hoàng mới lên núi Cấm còn hoang vu lắm. “Có người bảo tui muốn về sống vùng này thì cứ về, họ sẽ cho khai thác đất đai tạo nơi ở như hình thức kinh tế mới”, ông Hoàng kể. Lúc đó cùng đi với ông đạo Hoàng còn có một bạn tu khác, các ông đã khai hoang được vài công đất tạo chốn tu hành. Cha mẹ ông đạo Hoàng lúc này cũng đi cùng ông về Thiên Cấm Sơn tu lập.

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn 3
Núi Cấm nơi ông Hoàng tu hành khắc khổ nhiều năm

Diệu kỳ kẻ chết đi sống lại

Trên đỉnh núi Cấm hoang vu, ông đạo Hoàng tìm đến một cây đa cổ thụ đứng trên 3 hòn đá tạo thành một cái hang làm nơi tu tịnh. Giống như sư phụ đạo Dừa, ông cũng tạo một đài cao khoảng 20m trên cây đa, thường xuyên ngồi thiền ở đó và bắt đầu tịnh khẩu.

Mọi giao tiếp với bên ngoài ông đều viết qua một tờ giấy và nhờ người bạn cùng tu chuyển tải giúp. Nhu cầu ăn uống lúc này của ông chỉ là các loại rau, trái cây. Khẩu phần ăn cũng giảm dần và dứt hẳn sau 9 tháng tu luyện. Đạo Hoàng chỉ còn ngồi thiền trên đài cao và ít khi uống nước.

Theo những bậc chân tu, tu hành hướng tới con đường giải thoát bản thân thông qua những cách hành pháp khác nhau. Qua đó, người hành đạo ít nhiều cảm nhận được một sự an lạc nhất định. Tuy nhiên để tuyệt thực được như vậy, người hành đạo phải đấu tranh hết sức dữ dội với xác phàm khi từ một con người bình thường chuyển sang con đường hành đạo.

Từ khi về núi ông không còn biết bản thân mình nữa, thậm chí cá nhân có những hành động gì chính mình cũng không thể biết. 22 năm tu lập với khoảng 17 năm tịnh khẩu, không ăn 7 tháng trời là cả những chuỗi ngày hành xác của ông vì đạo! Cho tới một ngày ông không còn biết gì nữa.

Sau này khi tỉnh lại ông cũng không hiểu tại sao cơ thể ông có thể phục hồi được từ một thân xác kiệt quệ, gần như không còn sức sống. Ông Hoàng nói: “Cũng nhờ bà con xứ núi giúp đỡ tui ăn uống, sức khỏe phục hồi dần. Sau này tui tự vấn, không biết hành đạo rồi mình sẽ được gì mà phải hành hạ bản thân đến như vậy?”.

“Lúc thân thể rệu rã, ngất đi tôi tưởng mình đã chết rồi. Tỉnh lại tui thấy mình còn cha mẹ bên cạnh, có lẽ sự hồi sinh này là để trả hiếu công lao sinh thành”, ông Hoàng bày tỏ. Từ đó ông Hoàng nuôi chí hướng đưa cha mẹ trở lại vùng đồng bằng, lo phụng dưỡng các cụ khi tuổi đã già yếu, cởi bỏ hết những gì thuộc về núi non huyền bí.

Tỉnh ngộ…

Năm 1990 nhóm tu lập cùng ông Hoàng trên đỉnh núi Cấm đã chính thức “hạ sơn”, người bạn tu đã hỗ trợ ông trong quá trình khổ hạnh cũng như giúp ông phục hồi khả năng sống sau lần chết khô ấy đã trở về với gia đình ở Bến Tre. Riêng ông Hoàng cùng cha mẹ ông bơ vơ trôi dạt về ấp Mỹ An (Mỹ Phong, TP. Mỹ Tho, Tiền Giang).

Ông Hoàng kể lại, lúc mới xuống núi, cuộc sống rất khổ sở vì không có nhà cửa, tiền bạc gì để sinh sống. Bà con ở Mỹ An thương tình cho ở nhờ trên một miếng đất nhỏ. Không có tiền để làm nhà, người này cho cây, người khác cho lá, cất được cái chòi trú tạm cùng cha mẹ.
Vậy mà cũng chưa yên, hàng ngày có những đoàn khách từ khắp nơi tìm đến với ông để dò la, hỏi han đủ chuyện. Ông Hoàng đơn giản: “Mọi người không nên học theo tui. Đơn giản nhất là hãy sống cuộc sống bình thường, giản dị, hòa hợp với mọi người. Sống có tình thương, bác ái, bao dung với tất cả mọi người quanh mình là tốt rồi, đâu cần gì phải tự hành xác mình”.

Theo ông, hư danh sẽ khiến tâm mình thêm khổ! Khi ông Hoàng trở lại đời thường, khởi nghiệp muộn màng bằng gánh đậu hũ, mấy người cháu họ thấy chú yếu ớt nên đến giúp ông. Lúc đầu xay đậu bằng cối xay nhỏ, quay bằng tay, chỉ 10kg đậu mà ông Hoàng phải xay từ sáng đến chiều. Cuộc sống nặng nề trôi qua dần đối với một người vừa cởi áo nhà tu. Rồi song thân của ông Hoàng lần lượt qua đời, mấy người cháu đã về sống chung với ông và thay ông tổ chức, điều hành công việc.

Có người hỏi, xã hội vận động có hỗn độn lắm trong cách nhìn của người đã từng qua nghiệp tu hành lâu năm? Ông Hoàng nói từ tốn: “Không có gì hỗn độn cả, do tâm của mình hết. Mình sống tại tâm của mình chứ đâu phải mọi thứ đều chịu tác động xã hội”.

Theo ông, xã hội thì phải bon chen, đấu tranh để sinh tồn, đó là lẽ thường. Tuy nhiên, bản thân tui sẵn sàng chấp nhận thua thiệt trong mọi cuộc tranh chấp vật chất, bởi đây triết lý sống. Cũng có người hỏi ông, có thấy hối hận về chuỗi thời gian đã trôi qua và những việc mình đã làm? Ông cho rằng, không có chút hối hận nào về quá khứ đời ông, bởi nhờ vậy mà ông có những suy nghĩ và đức tính sống như hiện tại.

Việc nơi ở của ông hiện tại gần sát với cụm thiền viện, thuộc cụm du lịch tâm linh chùa Vĩnh Tràng (TP. Mỹ Tho) có phải do ông lựa chọn không. Ông cho biết đó là một nhân duyên, bởi từ khi trở lại với đời thường hầu như ông không còn bước chân đến cửa chùa.

Bà Nguyễn Thị Ngọc Em, Trưởng ấp Mỹ An cho biết: “Ở ấp này hỏi ông Hoàng làm tàu hũ thì không ai lạ. Ông sống rất khéo léo, từ tốn với mọi người”.

Riêng cá nhân ông Hoàng luôn từ chối nhắc lại quá khứ đời mình. Đạo Dừa ra đời khoảng giữa thế kỷ trước do ông Nguyễn Thành Nam (1910 – 1990) ngụ xã Phước Thạnh (Châu Thành, Bến Tre) sáng lập. Cách thức hành đạo của ông vô cùng khổ hạnh và kì lạ. Ông sống chay tịnh, chỉ uống nước dừa, niệm Phật với mục đích tìm đến sự giải thoát cho bản thân. Do vậy, người dân thường gọi ông là đạo Nam hay đạo Dừa.

Trước 1975, Cồn Phụng là nơi ông đạo Dừa chọn làm nơi tu lập. Ở đó, ông cho xây dựng đài cao khoảng 20m, hình lục giác để làm nơi ông ngồi thiền. Tài liệu tại khu lưu niệm đạo Dừa ở Cồn Phụng còn ghi những thành tích hết sức siêu phàm của ông tổ đạo Dừa này như: 24 năm không tắm; 23 năm không ăn các thứ bột ngọt; 21 năm không ăn muối, đường; 14 năm tịnh khẩu; 3 năm ngồi tại núi Tượng (An Giang).

Theo An Thanh Thủy (Báo GĐ&CS)
byphuong
byphuong
Thành Viên

Posts : 219
Join date : 14/07/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by Thiên Vương Wed Apr 23, 2014 12:31 am



 Trường hợp ông đạo Hoàng và ông đạo Dừa cùng các ông đạo khác...là minh chứng sống cho 1 điều thực tế là...có công mài sắt, chưa chắc có ngày nên kim!...Mà quan trọng nhất là ...phải biết mài như thế nào!  Phải biết học theo người đã từng mài sắt thành kim thì mới có hy vọng, phải không các bạn! :-)

 Người không hiểu cứ ngỡ làm việc gì cao siêu, khó khăn, phi phàm...là bậc cao thượng, bậc chân tu, bậc thánh nhân tái thế...v...v...  Nếu chỉ đơn giản như vậy thì ...các diễn viên xiếc, các nhà ảo thuật...đã thành thánh hết cả rồi!

 Người không hiểu lại cứ nghĩ tịnh khẩu, bịt tai, nhắm mắt là bớt phiền não, bớt thị phi, bớt tạo nghiệp, theo đó mà tu thì nhất định sẽ sớm ngày đắc đạo.  Nhưng đó chỉ là khóa những cái van chặn đường lưu thông mà thôi.  Như mạch máu kia một khi bị tắc nghẽn, mà dòng máu thì lại sôi lên cuồn cuộn...thì vỡ mạch máu là điều tất yếu.  Từ đó ta thấy có nhiều người không chết vì bệnh mà chỉ chết vì ...giận!

Cái chính là phải tập điều phục thân tâm của mình.  Mà chủ yếu vẫn là điều phục được Tâm mới tốt.  Bởi thân của ta chỉ là cái bao, cái bị.  Sanh làm người thì ta có cái bao hình người; sanh làm chó thì ta có cái bao hình chó; cái bao ấy không quyết định được gì.  Mà người hiền hay chó hiền là tùy theo cái tâm của họ.

Một khi hóa sanh ở cõi Vô Sắc Giới thì chúng sanh không cần cái bao nữa, nhưng vẫn là chúng sanh.  Vẫn có sự tồn tại, vẫn có sự luân hồi theo nhân quả của mình.

Ca dao có câu:

Chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi, nhỏ lửa có đời nào khê!...

Đó là cha ông ta đã đúc kết kinh nghiệm, rút ra được chân lý sống là ...không ngăn, không chắn...vì càng ngăn, càng chắn thì càng tạo sức ép khiến cho càng dễ bị đổ vỡ.  Cái chính là phải ...giảm lửa...giảm nước (bằng cách khai dòng cho nước thoát.) thì mới hiệu quả.

 Bản thân đức Phật cũng tự mình khổ hành, ép xác.  Và nghiệm ra rằng đó không đưa đến giải thoát nên khi đắc đạo đã dạy điều đầu tiên là...Mọi loài hữu tình đều tồn tại nhờ thức ăn!

 Đáng thương cho các ông đạo không biết điều ấy, hoặc biết mà vẫn cố chấp nên mới có kết quả như vậy.

 Có người khổ hành quá mà bệnh, chết; lại có người trải qua một trận thập tử nhất sinh mới ngộ được 1 điều là ...tu như vậy chẳng đưa đến đâu cả!

 Chúng ta thường ...nghiêm trọng hóa...chữ Tu.  Thật ra thì đã sống thì không có ai là ...không tu...cả.  Vì tu đơn giản chỉ là sửa.  Không có gì bền bỉ mãi với thời gian, nên một khi bị hư, ta phải sửa; một khi bị thoái hóa, ta phải thay.  Như đi xe cần phải thay nhớt, bảo dưỡng định kỳ vậy!  Có như thế chiếc xe mới tiếp tục làm phương tiện cho ta đi lại mỗi ngày.

Có 2 dạng tu luôn song hành với nhau.  Một dạng là ta có chủ ý muốn tu, muốn sửa.  Một dạng khác là do thế gian tự vận hành theo nguyên lý riêng của nó.

Lấy ví dụ ta đi đường vô ý bị vấp hòn đá mà té.  Hôm sau đi con đường ấy ta sẽ chú ý mà tránh hòn đá để khỏi bị ngã.  Đó là tu có chủ ý, do ta khởi ý mà tránh được tai nạn.

Theo đó mà suy, ta tu hành theo những lời Phật dạy cốt cũng chỉ là để tránh tai nạn như thế mà thôi.

Thân không làm bậy thì không bị người ghét, không bị xã hội phê phán, không bị luật pháp kết tội.  Giúp ta tránh được vô số điều mà chỉ có những người không tránh được mới thấy quý.  Ta tu dưỡng, điều phục được Thân như thế thì có thể ung dung, tự tại ở khắp mọi nơi, trong mọi hoàn cảnh.  Trong khi những người không làm chủ được thân mình thì hoặc là nằm trên giường bệnh, hoặc là ngồi trong trại giam mà hối hận, nuối tiếc...

Ngữ không nói lời ác, lời thêu dệt, lời xúc xiểm, lời dối gạt, lời dư thừa...v...v...Giúp cho ta tránh được thị phi, giúp ta tránh bị đàm tiếu, giúp ta thoát được không biết là bao nhiêu rủi ro, tai hại, mà cũng chỉ có những người không giữ được Ngữ nghiệp của mình mới tường tận sự ích lợi của nó.

Ta thấy có nhiều người chỉ vì 1 câu nói mà dẫn đến bại vong.  Chính vì vậy mà có câu:"Thần khẩu hại xác phàm!"

Gọi là Thần Khẩu vì cái miệng lúc nói bậy ấy là của ông Thần, bà Thánh nào đó chứ không phải của mình.  Vì vậy mà cao hứng nói dữ lắm mà ta không tài nào ngăn được.

Thế nhưng Thần Khẩu ấy lại vô tình hại ...xác phàm.  Gọi là Xác Phàm vì đây đích thật là ta, ta bị người đánh, người nhốt, khiến ta bị đau, bị thương.  

Cũng chính vì vậy mà người xưa có câu:"Bệnh tòng khẩu nhập, họa tòng khẩu xuất!"...khẩu xuất cuồng ngôn mà không ăn đòn thì mới lạ, phải không các bạn! :-)

Vì thế nếu ta tu được Ngữ Nghiệp, biết điều phục lời nói của mình (chứ không phải cái miệng thôi nhé!  Vì ngậm miệng mà viết thư chửi người ta, viết thư sai bảo người khác đánh giết thì ngậm miệng cũng chẳng ích gì.) đó là ta đã biết chú ý mà tránh hòn đá vậy.

Theo đó mà suy thì Phật dạy ta tu dưỡng Tâm Ý của mình cũng là để tránh vấp phải hòn đá mà thôi.

Đó là chỉ tu 1 chiều thôi mà đã mang lại ích lợi lớn lao như vậy, giúp ta có được tất cả những gì mà nếu ta không biết tu, sẽ bị mất hết, từ tài sản cho tới mạng sống của mình.  Từ hạnh phúc gia đình cho đến sự tự do cá nhân.  Những ai không tu theo Thân-Ngữ-Ý như trên sẽ thật là bất hạnh!...

Nếu thừa thế xông lên, ta tu cả chiều ngược lại thì càng lợi lạc vô lường.  Bởi vì tu 1 chiều giúp ta tránh tạo Ác Nghiệp, nên ta hưởng được quả của sự bình an, hạnh phúc trong 1 đời.  Nhưng nếu ta chú ý tu cả chiều ngược lại thì ta tạo được Thiện Nghiệp, giúp ta hưởng được bình an, hạnh phúc, sắc đẹp, tuổi thọ, và trí huệ trong thời vị lai, đó là những điều mà không có tiền nào mua được cả!

Chiều ngược lại đó là gì, chắc bạn Tuệ Quang, Byphuong, Bạn Táo, Bạn Sao, bạn Forevernone, bạn 67890000, bạn Pháolớn, bạn Admin...v...v...đang hiện diện ở đây đều biết cả rồi nên TV không nói nữa.  Chỉ mong tất cả chúng ta đều được an vui, lợi lạc, hạnh phúc trên con đường mà Phật đã chỉ lối cho ta để khỏi ...vấp hòn đá...các bạn nhé!

 Cũng qua đây bạn Tuệ Quang xem thử đạo Phật là Nhập Thế, hay Xuất Thế nhé! :-)  Lưu ý là Phật Pháp Vô Biên, nghĩa là không có giới hạn.  Vì Pháp là chân lý của vũ trụ, nên không chịu sự ảnh hưởng của thế quyền, của nhân loại, của quốc gia, hay của một vị Trời, vị Thánh nào cả.  Trong khi thông thường thì người ta ...diễn đạt...Phật Pháp sao cho hợp với phong tục, tập quán, tư tưởng, và luật pháp của một bộ phận chúng sinh nào đó mà thôi.  Mong các bạn hãy cẩn thận, chớ để xã hội hóa Phật Pháp của mình nhé!

...Thân mến,
-Thiên Vương-



Được sửa bởi Thiên Vương ngày Fri May 09, 2014 12:52 am; sửa lần 1.

Thiên Vương
Thành Viên

Posts : 277
Join date : 29/06/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by Forevernone Wed May 07, 2014 8:59 am

Cũng qua đây bạn Tuệ Quang xem thử đạo Phật là Nhập Thế, hay Xuất Thế nhé! :-) Lưu ý là Phật Pháp Vô Biên, nghĩa là không có giới hạn. Vì Pháp là chân lý của vũ trụ, nên không chịu sự ảnh hưởng của thế quyền, của nhân loại, của quốc gia, hay của một vị Trời, vị Thánh nào cả

Cái này hay ạ  Very Happy Very Happy Very Happy 

Forevernone
Thành Viên

Posts : 35
Join date : 04/07/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by byphuong Wed May 07, 2014 12:56 pm

Forevernone đã viết:
Cái này hay ạ  Very Happy Very Happy Very Happy 

Từ ngày hưởng hạnh phúc,cho đến bây giờ chui vô chỉ nói một câu "Cái này hay ạ" rồi thôi sao  Shocked .
byphuong
byphuong
Thành Viên

Posts : 219
Join date : 14/07/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by Forevernone Wed May 07, 2014 3:34 pm

@Út: Nói ít cho khỏi lỡ lời ạ  Very Happy Very Happy Very Happy 

Có câu nì hay nì Út:

Con cú già khôn ngoan sống trong cây sồi già.
Càng chứng kiến nhiều, nó càng nói ít.
Càng nói ít, nó càng nghe nhiều.
Tại sao chúng ta không giống như con cú già kia?

 Laughing Laughing Laughing

Forevernone
Thành Viên

Posts : 35
Join date : 04/07/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by Thiên Vương Wed May 07, 2014 11:45 pm

Forevernone đã viết:@Út: Nói ít cho khỏi lỡ lời ạ  Very Happy Very Happy Very Happy 

Có câu nì hay nì Út:

Con cú già khôn ngoan sống trong cây sồi già.
Càng chứng kiến nhiều, nó càng nói ít.
Càng nói ít, nó càng nghe nhiều.
Tại sao chúng ta không giống như con cú già kia?

 Laughing Laughing Laughing


Cái này hay hơn nữa ha! :-) Người nào cũng giống như con cú của bạn thì ...lấy ai nói cho nó nghe mà nó ...càng nghe nhiều vậy bạn For? :-)

Đó là chưa nói ...con cú già sống trong cây sồi già ...nên mới như vậy mà thôi, còn bạn là ...công chúa trẻ sống trong gia đình trẻ...sao không bắt chước những người trẻ cho hoạt bát, vui tươi; mà lại đi bắt chước theo con cú già chi vậy nhỉ? :-)


...Thân mến,
-Thiên Vương-

Thiên Vương
Thành Viên

Posts : 277
Join date : 29/06/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by Forevernone Thu May 08, 2014 7:59 am

Hề hề... Dạ, For cũng tùy lúc mà nói. VD như ở chù đề này thầy Thiên Vương nói đúng quá rồi nên For chỉ biết khen Laughing Laughing Laughing 

Forevernone
Thành Viên

Posts : 35
Join date : 04/07/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by Thiên Vương Fri May 09, 2014 12:51 am


Không hiểu vì sao mà khi vào trang nhà, xem lịch thì thấy ngay câu nói của bạn For, như vậy thì mình thua chắc rồi Byphuong ơi! :-)


Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Image002


Cảm ơn lời khen của bạn nhé!


...Thân mến,
-Thiên Vương-

Thiên Vương
Thành Viên

Posts : 277
Join date : 29/06/2013

Về Đầu Trang Go down

Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn Empty Re: Kỳ dị đạo sư 22 năm tu lập, 17 năm tịnh khẩu, 7 tháng không ăn

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết